Gã nhân viên văn phòng tẻ nhạt ấy, cuộc sống chẳng có gì ngoài những ngày lặp lại, tìm thấy chút hứng thú le lói khi bắt gặp cô bé trên chuyến tàu điện ngầm. Vẻ đẹp trong trẻo của em, từ làn da mịn màng, mái tóc óng ả đến vóc dáng thanh tân, tất cả đều khiến hắn khao khát. Rồi một ngày, hắn không kiềm chế được bản thân. Hắn đã giở trò đồi bại với em. Sakakibara Moe-chan, hắn lẩm bẩm cái tên. Chất liệu váy đồng phục mềm mại dưới tay hắn. Bàn tay hắn trượt xuống cặp mông căng tròn, ấm áp. Hắn tự nhủ sẽ chỉ vuốt ve nhẹ nhàng. Rồi hắn chạm đến nơi cấm địa, qua lớp vải mỏng manh. Hắn cảm nhận được sự ẩm ướt. Em đã có bạn trai, hắn biết. Em hẳn ghê tởm hắn, một gã già bệnh hoạn. Vậy mà… sao nơi ấy lại ướt át đến vậy?